1. Lấy vợ: Tạm quên chữ Sắc
Trong khi đó, cổ nhân đánh giá vẻ đẹp xuất phát ra tự nội tâm mới có thể tạo nên giá trị đích thực của một con người. Họ có góc nhìn khác về việc chọn vợ đó là: “Lấy vợ lấy đức không lấy sắc”. Điều này có nghĩa là khi lấy vợ nhất định phải cẩn thận, dành thời gian để quan sát tinh tường nội hàm của một người chứ không phải chỉ xem qua bề ngoài. Theo đó, họ rất đánh giá cao những người sống có đức hạnh và phẩm cách.
Người phụ nữ như vậy mới có thể trở thành người phụ nữ hiền đức, mang lại vận may cho gia đình chồng. Bởi vậy người xưa có câu: “Lấy được một người vợ hiền như quốc gia có một vị tể tướng”.
Trong đạo Phật, chữ “hiếu” luôn được xem trọng hàng đầu và cổ nhân cũng vậy, họ cũng đánh giá một người phụ nữ tốt chắc chắn phải là người sống hiếu thuận với bố mẹ mình cũng như bố mẹ chồng.
Cổ nhân dạy cách lấy vợ và kết bạn |
Tại thời điểm chưa ai tìm ra được phương thuốc nào phù hợp để chữa trị thì việc khỏi bệnh của gia đình Cố Thành được xem là thần kỳ, tưởng như có phép màu xảy ra vậy.
Những người xung quanh nghe tin đều cho rằng gia đình Cố Thành gặp may, thoát khỏi nghịch cảnh nhờ tấm lòng hiếu thảo của người con dâu. Họ truyền tai nhau rằng trời đất đã cảm động trước tấm lòng của Tiễn Chi – cô gái trẻ sống hiếu thuận.
Thực hư về sự việc trên vẫn có thể khiến người khác nghi ngờ nhưng câu chuyện về vợ hiền thảo của cổ nhân trên đây được lưu truyền đến tận ngày nay cũng rất đáng để chúng ta học hỏi.
2. Kết bạn: Tạm quên chữ Tài
Trong việc kết bạn cũng vậy, cổ nhân đánh giá cao phẩm chất, tính cách của một người hơn là tài năng của đối tượng. Việc một người thành công, nhiều tiền chỉ là yếu tố phụ, nhưng một người biết dưỡng tâm thì nhất định nên làm bạn, kết thân. Thế nên cổ nhân mới có câu: “Kết bạn kết tâm chẳng kết tài“.
Chuyện xưa kể lại rằng người đàn ông tên Chân Bân có cuộc sống khổ cực, có lần ông dùng một đám gai chuyên dùng để dệt vải làm đồ thế chấp, lấy tiền trang trải cuộc sống. Sau thời gian ngắn, có được tiền ông quay lại chuộc đám gai của mình, khi mang về ông phát hiện có năm lượng vàng được cất giấu trong đó.
Lương Vũ – khi đó là một thường dân nghe câu chuyện của Chân Bân rất ngưỡng mộ người đàn ông tốt bụng, chính trực, không bán rẻ lương tâm chỉ vì những đồng vàng.
Sau khi lên ngôi, Lương Vũ đã ban cho Chân Bân làm chức huyện lệnh vì rất tin tưởng phẩm chất con người ông sẽ không làm việc gàn dở, gây hại cho dân chúng. Theo Hoàng đế Lương Vũ thì một quan huyện, sự chính trực, thận trọng phải được ưu tiên hàng đầu.
Qua việc cổ nhân dạy cách lấy vợ và kết bạn chúng ta có thể thấy họ luôn ưu tiên một người có tư cách, phẩm chất tốt vì của cải vật chất không thể đánh giá đúng một con người. Trong khi đó, nếu may mắn có được người bạn có phẩm chất đạo đức tốt, đáng tin tưởng thì quả đúng là tài sản vô giá trong cuộc đời.